Xuân tang

Xuân tang

Chiều xuân đó non sông cài tang trắng
Áo trận thay màu lao cải bơ vơ
Trong đau thương em thơ thẩn trông chờ
Ngóng tin chồng nơi rừng sâu lồng lộng

Ba xuân rồi anh nhọc nhằn lao động
Chẳng biết ngày trở lại mái nhà yêu
Có những lần anh nhắn gởi mây chiều
Về thăm em trong những ngày khốn khổ

Khốn khổ thân em nuôi con và mẹ
Mẹ bây giờ như chiếc lá thu bay
Như thân anh trong kiếp sống lưu đày
Nơi địa ngục của bạo quyền Cộng Phỉ

Bạn anh chết không nấm mồ an nghỉ
Giặc bắn rồi vứt xác bỏ rừng sâu
Em nhớ thay anh đốt nén hương sầu
Cho những linh hồn cùng chung số phận

Nào còn đâu những oai hùng chiến trận
Ba xuân rồi xác chết cũng lang thang
Ba xuân rồi hô khẩu ngữ vinh quang
Trong khu rừng già không hoa không cỏ

Đó là nơi âm cung rực cờ đỏ
Tượng Rợ Hồ cao ngất đó em ơi
Tượng Mác-Lê của sầu hận muôn đời
Ôi ! Tủi hận một chiều xuân đổi chủ .

Vivi
Norway thu 1994
(30.4.1975)

Advertisement

Bóng hình bảy lăm

Bóng hình bảy lăm

Chiều xuân đó non sông ủ rũ
Lệ lưu đày rừng rú khổ sai
Làm thân cầm thú miệt mài
Trâu cày ngựa cỡi, hình hài tả tơi

Ngày hai buổi thú người hò hét
Bày những trò đâm chém thê lương
Nồi da xáo thịt lạ thường
Ngàn năm sử mẹ, đoạn trường nghìn thu

Nhà giam dựng mịt mù tăm tối
Hai chân cùm tê nhói từng cơn
Vo ve loài muỗi nhởn nhơ
Máu tươi hút cạn, chất nhờn cũng tan

Dài năm tháng thân tàn kiệt sức
Lắm bạn bè thân bón sậy lau
Gia đình chẳng được gặp nhau
Không lời an ủi cơn đau cuối đời

Tượng đài “Thương Tiếc” ơi quằn quại
Mấy mươi năm nghĩ lại rùng mình
Nghe từng hạt máu khắc ghi
Làm sao xóa được bóng hình bảy lăm !

Vivi
Norway 20.01.2007

Tượng thương tiếc

Tượng thương tiếc

Thương tiếc Tượng Đài Thương Tiếc
Trôi theo Vận Nước, Sử Việt xót xa !

Đời ngang dọc khắp bờ Non Nước
Áo xanh rừng đẫm ướt mồ hôi
Ba lô nón sắt gối đầu
Hầm chông bãi sậy, hố sâu làm nhà

Anh lính chiến lìa cha xa mẹ
Trốn người yêu lặng lẽ lên đường
Hiên ngang hống hách sa trường
Hiến thân Tổ Quốc, quê hương an lành

Nơi biên ải quân hành ngang dọc
Bảo an dân, gấm vóc Sơn Hà
Bom mù lửa đạn xông pha
Máu xương thịt đổ, nhà nhà cư an

Thân áo trận đâu màng danh lợi
Tượng “Thương Tiếc” đứng đợi chờ nhau
Kẻ về trước, người về sau
Hồng trang bi sử, ruột đau Tộc Hồng

Nghĩa trang buồn, máu nồng trận mạc
Từ chiến trường từng xác tuổi xanh
Trở về lần lượt ghi danh
Mộ bia đá tạc, lưu dành mai sau

Ôi ! Quốc mạt chào nhau chiến trận
Bóng “Tượng Đài” vắt hận bi hồn
Đảng tru, đảng phá, đảng chôn
Nghĩa trang ô nhục, sử hồng rũ tang !

Trương Hiếu
Norway 19.06.2019
(Nghĩa trang Quân Đội VNCH)

Cầu Hiền Lương

Cầu Hiền Lương

Hiền Lương ngăn cách Nước Non
Thiên thu thù hận mãi còn ly tan !

Từ thuở Cầu buồn chia lệ ướt
Tình người Nam Bắc rũ dòng sông
Vành tang thù hận cài Non Nước
Rụng bóng ly tan đọng máu hồng

Vô thần mị Quốc gây oan nghiệt
Cầu nhuộm hai màu xóa Hiền Lương
Nghẹn ngào tiếng Quốc tình ly biệt
Nồi da xáo thịt cảnh tang thương

Hai mươi năm lẻ Cầu chia cắt
Non Nước trầm buồn lặng lẽ trôi
Dòng sông máu lệ sầu Nam Bắc
Đêm đêm quằn quại khóc chia đôi

Thiếu phụ ôm con đầu tang trắng
Quì bên chân mộ đốt hương nhang
Tình nồng vĩnh biệt đời hoang vắng
Ngấn lệ thương đau ai oán than

Bà Mẹ hai miền sầu tóc bạc
Bên Cầu rũ hận ngóng đàn con
Đứa nam, đứa bắc, đứa lưu lạc
Huyết sử Tiên Rồng Nước héo hon !

Vivi
Norway 10.11/2014

Trường xưa

Trường xưa

Lâu quá chưa lần về thăm lại
Mái trường yêu thuở dại năm nao
Hàng cây phượng vĩ lao xao
Hứng trời u ám, gió gào nắng mưa

Thầy cô nay lưa thưa đầu bạc
Ở quê nhà hay lạc nơi đâu
Thế thời gieo lắm ưu sầu
Xứ người tủi nhớ, mắt sâu lệ dài

Trường yêu ơi ! Hình hài thuở đó
Đứng chờ ta hay bỏ thay tên
Trăng soi đỉnh mộng lênh đênh
Rũ chân áo trắng gập ghềnh bể dâu

Bạn bè lạc từ lâu không gặp
Chưa lần nào họp mặt chúc nhau
Những lời xóa vết buồn đau
Cho hoa tình nở muôn màu đẹp tươi

Ôi nhớ quá mấy mươi xuân biệt
Ngày ra đi không kịp vẫy chào
Nước non Non nước nghẹn ngào
Đôi giày lủng gót buồn trao nợ đời !

Vivi
Norway 2021

Chúc cố xứ

Chúc cố xứ

Chong ngọn đèn mờ cầu cố hương
Dân an Quốc thái cạn thê lương
Bao lần xuân đến nhà tan tác
Mấy bận xuân lìa nước nhiễu nhương
Nhớ nước vắt sầu xoa uất hận
Thương nhà gạt lệ xóa đau thương
Hướng về cố xứ buồn quê Mẹ
Thời vận sĩ gian tranh bá vương !

Vivi
Norway 08.2.2021

Nước Việt quê tôi

Nước Việt quê tôi

Đất nước quê tôi hùng vĩ
Tổ Tiên gìn giữ, nào nghĩ ngẩn ngơ !

Quê tôi nằm trông ra biển
Sóng vỗ triền miên khúc điệu u buồn
Bao đời xương thịt máu tuôn
Trải đỏ rừng sâu, sông nguồn biển thẳm

Đời mẹ Việt chân mòn thảm
Mắt lệ trông chồng, tay ẵm con thơ
Gió đồi non thổi bơ phờ
Hóa đá Vọng Phu, đợi người trấn ải

Trống quân reo, cờ phất mãi
Đuổi giặc bắc phương dựng lại non sông
Sử xanh bia miệng thơm nồng
Bặch Đằng Đống Đa, máu hồng thắm đỏ

Chí lớn tài cao vò võ
Quốc biến Gia nguy, lớn nhỏ đề danh
Diên Hồng muôn thuở thắm xanh
Muôn dân ghi dạ, bia vàng đá tạc

Quê tôi đó đầy khổ nạn
Tổ Quốc trắng tang, Gia mạt triền miên
Ly tan ngọc thốt Mẹ hiền
Bể dâu non nước, rũ phiền bia sử !

Vivi
Norway 19.6.2000

Vứt độc tài

Vứt độc tài

Nước nghiêng bỡi giữ độc tài
Lê dân truyền kiếp hình hài lao nô !

Đảng đỏ hiện hình đã rõ
Giữ hoài chẳng bỏ tim đen
Lờ mờ nhân ảnh mị hèn
Cài lên đất mẹ ảo chen lộc vàng

Cả nước nhà nhà mong mỏi
Nụ cười trao đỏi thân thương
Xua tan nội giặc đoạn trường
Chong đèn vấn lệ, soi đường Tự Do

Chim vỡ tổ, lìa quê cũ
Hẹn ngày áo mũ về làng
khúc ca thạnh trị hát vang
Trên môi tóc trắng, da vàng đẹp xinh

Tộc Việt cửa tình mở rộng
Cung đình xao động vàng thau
Độc tài hãy vứt cho mau
Non sông nghiêng ngã, cùng nhau bảo tồn !

Vivi
Norway 01.4/2016